cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao
Thay vào đó hãy quan tâm gia đình hơn và những người bạn thân của bạn. Bạn cũng có thể làm đẹp lại ngôi nhà của mình. Tháng "6" là thời gian quay về nguồn cội, tổ ấm và gia đình. Tháng 8/2022: Số 7 Tháng này bạn cần khám phá tài năng và ý tưởng bên trong của mình
Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Cố Khang Dật - Hoắc Vi Vũ- Thảo Nhiên- Quân Dao - Cố Tư bạch . "Cố thiếu gia, anh giả vờ như thế có vui không?" Ánh mắt âm trầm của người đàn ông lóe lên tia hứng thú, anh lật tay, biến bị động thành chủ động, khuôn mặt kề
Bạn đang đọc bộ truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa tại truyenchu.vn. Quân Dao bĩu môi, hậm hực đi vào phòng ngủ. Anh gọi bác sĩ đến kiểm tra tình hình cho cô, bác sĩ sau khi kiểm tra cho Quân Dao thì đột nhiên nở nụ cười thật tươi.
"Đừng chạy đừng chạy đừng chạy!" "Cho nên, khiến Thiếu Thiên đánh cái người thi đấu thật cần cẩn thận, " Tô Mộc Tranh có một loại không muốn thừa nhận quen biết trong tràng cái đó lải nhải Kiếm Thánh người lớn xúc động, "Cái này đầy màn hình bong bóng thoại
Cô chỉ cần yên ổn, chỉ cần Cố Tư Bạch sớm tỉnh lại để có được tự do theo đuổi ước mơ kìa.Ai thèm quan tâm anh em nhà họ Cố mấy người. Cố Khang Dật bị bỏ lại ngồi một mình bên bàn ăn. Anh tức đến nghiến răng. Đây là lần đầu tiên Cố thiếu gia anh bị
Schatzkiste Partnervermittlung Für Menschen Mit Handicap. Quân Dao chần chừ một chút rồi ngồi xuống, dù sao CỐ Tư Bạch cũng đang bị thương nặng, nếu chẳng may anh muốn giở trò gì, cô cũng đối phó hồ nhiệm vụ của cô là chăm sóc anh, đó không chỉ là nhiệm vụ đơn thuần, mà còn là tự do nửa đời sau của cô nữa thấy Quân Dao rón rén ngồi ở góc giường, CỐ Tư Bạch cong khóe môi, anh với tay tắt đèn bàn, giọng nói trầm ấm vang lên.“Đi ngủ thôi.” Quân Dao thấp thỏm nằm ngay đơ như khúc gỗ, không dám nhúc bên kia Cố Tư Bạch cũng nằm thắng người, giữa hai người là một khoảng rộng mênh lúc sau, nghe thấy hơi thở đều đều, nhè nhẹ của Cố Tư Bạch, Quân Dao mới thở phào nhẹ nhõm, thả lòng người, dần dần chìm vào giấc sớm hôm chuông điện thoại vang lên inh ỏi làm Quân Dao giật mình bật dậy, cô đã quen dậy sớm để chăm sóc CỐ Tư Bạch rồi.“Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút đi.” Quân Dao đang mơ màng ngái ngủ, nghe thấy vậy liền gật gù, nằm mấy giây sau, khi thần trí đã dần thanh tỉnh, cô đột nhiên giật bắn mình, mở trừng ràng hôm qua cô một góc giường, Cố Tư Bạch một góc giường, vậy mà tại sao sáng nay tỉnh dậy lại thấy cô đã lăn đến bên góc giường của Cố Tư Bạch rồi, lại còn rúc vào lòng người ta, gối đầu lên tay người ta ngủ nữa chứ? Quân Dao hận không thể cắn lưỡi chết ngay lập cô đỏ đến tận mang tai, hất chăn vùng dậy chạy biến vào nhà mình trong gương, cô lắc đầu thật mạnh để quên đi chuyện xấu hổ vừa khi ở trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ mới lò dò đi ra, cô thấy Cố Tư Bạch đang nằm trên giường, thong thả nhắn tin điện bước đến bên giường, CỐ làm ra vẻ tự nhiên.“Anh nằm xuống đi, tôi đi lấy đồ ăn sáng” “Không cần đâu, em ngồi đó đi”.Hả? Quân Dao cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nghĩ có lẽ anh đã phải nhịn nhiều năm nên giờ chưa quen với chế độ sinh hoạt bình thường, vì vậy đành lúi húi dọn dẹp lại chăn gối cho phẳng phiu một chút, rồi đi bê một chậu nước ấm đến. “Giờ anh tỉnh rồi, anh tự làm nhé”.“Em nhẫn tâm để một người bị thương nặng tự chăm sóc mình sao?” Anh ngẩng đầu, thản nhiên nặng cái đầu anh, lúc trước cô tưởng anh bất tỉnh thật nên mới chăm sóc như thế, còn bắt cô phải lau người cho sớm biết anh chỉ giả vờ, vậy thì cô sẽ mặc kệ nào đó mặt thật dày, hơi ngẩng đầu, đưa mặt về phía Quân Dao, cô đành phải vắt cái khăn ấm trong tay, lau loạn xạ vài cái trên mặt cho dù bị cô giày vò như thế, nhưng khi buông chiếc khăn mặt ra, anh vẫn giữ được vẻ đẹp trai rạng ngời, khóe môi còn hơi cong lên.“Hóa ra bình thường Cố thiếu phu nhân chăm sóc chồng mình như này ư?” “Ai là Cố thiếu phu nhân chứ? Tôi gà đến để xung hỉ, anh nhớ đó” Cô trừng lúc này có tiếng gõ cửa phòng, Quân Dao quýnh lên.“Mau nằm xuống đi.” Vừa nói cô vừa chạy đi lấy kim truyền.“Không sao đâu, em ra ngoài đi, Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng thôi.” Quân Dao thở phào nhẹ nhõm, mở cửa ló đầu ra, đúng là Tiểu Hoa đang bưng một khay đồ ăn sáng thơm phức.“Thiếu phu nhân, tôi đưa đồ ăn sáng, thiếu phu nhân bận rộn chăm sóc thiếu gia, từ giờ một ngày ba bữa tối sẽ đưa đồ ăn lên, thiếu phu nhân yên tâm chăm sóc thiếu gia ạ”.Quân Dao lơ mơ nhận khay đồ ăn từ tay Tiểu Hoa, sau đó đóng cửa đi nghiêng đầu suy nghĩ, tại sao Tiểu Hoa biết mà đưa đồ ăn sáng lên? Tại sao Tiểu Hoa nói từ giờ cô không cần xuống nhà nữa mà ngày ba bữa cô ấy sẽ mang đồ ăn lên cho Không thể nào là Trương Tuyết Thanh dặn dò được, bà ta chỉ mong cô đi đâu đó khuất mắt để hại Cố thiếu gia chỉ còn lại duy nhất một người – Cố Tư lẽ… Nhìn Quân Dao đứng giữa phòng, nghiêng đầu chau mày suy nghĩ, trên tay là khay đồ ăn bốc khói, Cố Tư Bạch lên tiếng.“Đừng nghĩ nữa, là tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến.” Quân Dao suýt chút nữa làm đổ cả khay thức ăn, cái khay hơi chao đảo, may mà không việc bưng khay đặt lên bàn gần đầu giường, hỏi lại.“Anh bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến?” “Ù.” “Tiểu Hoa biết anh tỉnh lại rồi, hóa ra ngoài tôi ra cũng có người biết à?” Đột nhiên khóe môi Quân Dao hơi trễ xuống, đột nhiên cô cảm thấy có chút thất vọng, không biết tại sao hôm qua cô cứ nghĩ vì mình cũng có xíu xiu quan trọng nên biết và giữ bí mật to lớn này cho Cố thiếu gia, không ngờ hóa ra cũng có người khác nét mặt có chút mất mát của Quân Dao, anh liền lên tiếng.“Em ghen à?” “Ghen?” Quân Dao chỉ vào người mình.“Anh ấm đầu à, tôi với anh mới quen nhau một ngày, ghen tuông gì đây?” “Vậy tại sao khi nghe tôi nói tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn đến em lại có vẻ không vui?” “Ai bảo thế?” Quân Dao cứng miệng, “Chỉ là tôi đang suy nghĩ thôi.” “Suy nghĩ gì?” “Suy nghĩ gì kệ tôi, anh quản được à?” Vừa nói Quân Dao vừa bưng bát cháo đến bên, múc một thìa, thổi phù phù rồi đưa đến trước mặt Cố Tư hơi trừng mắt ra hiệu cho anh mau ăn Cố Tư Bạch lắc đầu, nói.“Tôi chưa đánh răng”.Thật muốn đánh cho anh một trận trong lòng thôi, Quân Dao đâu dám nói ra, cô dìu anh vào nhà vệ sinh, còn phải đứng ngoài cửa trông chừng kéo anh bị ngã hay bị gì lúc sau, Cố Tư Bạch bước ra, khuôn mặt anh còn vài giọt nước nhỏ li ti đọng lại, giống như sương mai đọng trên cánh Dao thật muốn gõ đầu mình một cái, sao đột nhiên lại đi so sánh kì quặc như vậy chứ? Cô đỡ anh trở lại giường, sau đó bắt đầu đút cháo cho anh ăn, cũng quen với việc này rồi nên cô không có ý kiến đến thìa cháo thứ ba, đang đưa đến bên môi Cố Tư Bạch, cô đột nhiên rụt tay lại, làm người nào đó há miệng ra lại phải ngậm vào, dáng vẻ không Quân Dao đầu để tâm chuyện ấy, cô hỏi.“Anh không hề ra khỏi phòng, vậy làm sao báo Tiểu Hoa được, Tiểu Hoa cũng không tỏ vẻ bất ngờ hay SỢ sệt, chứng tỏ đã biết lâu rồi, đúng không?” Cố Tư Bạch hơi mỉm cười.“Thông minh lắm.” Quân Dao trọn tròn mắt, vậy là cô đoán đúng ư? “Tiểu Hoa đã biết anh giả bệnh từ trước?” Cố Tư Bạch gật đầu, anh nhìn cô chăm chú.“Tôi tỉnh rồi thì đâu muốn người khác nhìn thấy hết cơ thể mình nữa.” Mắt Quân Dao càng trừng lớn, anh đang nói cái gì vậy hả? Ba tháng qua, suốt ba tháng trời, ngày nào có cũng phải “nhìn” anh tay Quân Dao siết chặt, hận không thể cắn chết người đối diện.“Em thì khác, vì em là vợ tôi, trước sau gì cũng nhìn thấy cả thôi.” Cố Tư Bạch sợ lửa cháy chưa đủ lớn, tiếp tục thêm dầu.“Cái đồ đáng chết nhà anh, hôm nay tôi liều mạng với anh!!!”Quân Dao chần chừ một chút rồi ngồi xuống, dù sao CỐ Tư Bạch cũng đang bị thương nặng, nếu chẳng may anh muốn giở trò gì, cô cũng đối phó hồ nhiệm vụ của cô là chăm sóc anh, đó không chỉ là nhiệm vụ đơn thuần, mà còn là tự do nửa đời sau của cô nữa thấy Quân Dao rón rén ngồi ở góc giường, CỐ Tư Bạch cong khóe môi, anh với tay tắt đèn bàn, giọng nói trầm ấm vang lên.“Đi ngủ thôi.” Quân Dao thấp thỏm nằm ngay đơ như khúc gỗ, không dám nhúc bên kia Cố Tư Bạch cũng nằm thắng người, giữa hai người là một khoảng rộng mênh lúc sau, nghe thấy hơi thở đều đều, nhè nhẹ của Cố Tư Bạch, Quân Dao mới thở phào nhẹ nhõm, thả lòng người, dần dần chìm vào giấc sớm hôm chuông điện thoại vang lên inh ỏi làm Quân Dao giật mình bật dậy, cô đã quen dậy sớm để chăm sóc CỐ Tư Bạch rồi.“Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút đi.” Quân Dao đang mơ màng ngái ngủ, nghe thấy vậy liền gật gù, nằm mấy giây sau, khi thần trí đã dần thanh tỉnh, cô đột nhiên giật bắn mình, mở trừng ràng hôm qua cô một góc giường, Cố Tư Bạch một góc giường, vậy mà tại sao sáng nay tỉnh dậy lại thấy cô đã lăn đến bên góc giường của Cố Tư Bạch rồi, lại còn rúc vào lòng người ta, gối đầu lên tay người ta ngủ nữa chứ? Quân Dao hận không thể cắn lưỡi chết ngay lập cô đỏ đến tận mang tai, hất chăn vùng dậy chạy biến vào nhà mình trong gương, cô lắc đầu thật mạnh để quên đi chuyện xấu hổ vừa khi ở trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ mới lò dò đi ra, cô thấy Cố Tư Bạch đang nằm trên giường, thong thả nhắn tin điện bước đến bên giường, CỐ làm ra vẻ tự nhiên.“Anh nằm xuống đi, tôi đi lấy đồ ăn sáng” “Không cần đâu, em ngồi đó đi”.Hả? Quân Dao cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nghĩ có lẽ anh đã phải nhịn nhiều năm nên giờ chưa quen với chế độ sinh hoạt bình thường, vì vậy đành lúi húi dọn dẹp lại chăn gối cho phẳng phiu một chút, rồi đi bê một chậu nước ấm đến.“Giờ anh tỉnh rồi, anh tự làm nhé”.“Em nhẫn tâm để một người bị thương nặng tự chăm sóc mình sao?” Anh ngẩng đầu, thản nhiên nặng cái đầu anh, lúc trước cô tưởng anh bất tỉnh thật nên mới chăm sóc như thế, còn bắt cô phải lau người cho sớm biết anh chỉ giả vờ, vậy thì cô sẽ mặc kệ nào đó mặt thật dày, hơi ngẩng đầu, đưa mặt về phía Quân Dao, cô đành phải vắt cái khăn ấm trong tay, lau loạn xạ vài cái trên mặt cho dù bị cô giày vò như thế, nhưng khi buông chiếc khăn mặt ra, anh vẫn giữ được vẻ đẹp trai rạng ngời, khóe môi còn hơi cong lên.“Hóa ra bình thường Cố thiếu phu nhân chăm sóc chồng mình như này ư?” “Ai là Cố thiếu phu nhân chứ? Tôi gà đến để xung hỉ, anh nhớ đó” Cô trừng lúc này có tiếng gõ cửa phòng, Quân Dao quýnh lên.“Mau nằm xuống đi.” Vừa nói cô vừa chạy đi lấy kim truyền.“Không sao đâu, em ra ngoài đi, Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng thôi.” Quân Dao thở phào nhẹ nhõm, mở cửa ló đầu ra, đúng là Tiểu Hoa đang bưng một khay đồ ăn sáng thơm phức.“Thiếu phu nhân, tôi đưa đồ ăn sáng, thiếu phu nhân bận rộn chăm sóc thiếu gia, từ giờ một ngày ba bữa tối sẽ đưa đồ ăn lên, thiếu phu nhân yên tâm chăm sóc thiếu gia ạ”.Quân Dao lơ mơ nhận khay đồ ăn từ tay Tiểu Hoa, sau đó đóng cửa đi nghiêng đầu suy nghĩ, tại sao Tiểu Hoa biết mà đưa đồ ăn sáng lên? Tại sao Tiểu Hoa nói từ giờ cô không cần xuống nhà nữa mà ngày ba bữa cô ấy sẽ mang đồ ăn lên cho Không thể nào là Trương Tuyết Thanh dặn dò được, bà ta chỉ mong cô đi đâu đó khuất mắt để hại Cố thiếu gia chỉ còn lại duy nhất một người – Cố Tư lẽ… Nhìn Quân Dao đứng giữa phòng, nghiêng đầu chau mày suy nghĩ, trên tay là khay đồ ăn bốc khói, Cố Tư Bạch lên tiếng.“Đừng nghĩ nữa, là tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến.” Quân Dao suýt chút nữa làm đổ cả khay thức ăn, cái khay hơi chao đảo, may mà không việc bưng khay đặt lên bàn gần đầu giường, hỏi lại.“Anh bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến?” “Ù.” “Tiểu Hoa biết anh tỉnh lại rồi, hóa ra ngoài tôi ra cũng có người biết à?” Đột nhiên khóe môi Quân Dao hơi trễ xuống, đột nhiên cô cảm thấy có chút thất vọng, không biết tại sao hôm qua cô cứ nghĩ vì mình cũng có xíu xiu quan trọng nên biết và giữ bí mật to lớn này cho Cố thiếu gia, không ngờ hóa ra cũng có người khác nét mặt có chút mất mát của Quân Dao, anh liền lên tiếng.“Em ghen à?” “Ghen?” Quân Dao chỉ vào người mình.“Anh ấm đầu à, tôi với anh mới quen nhau một ngày, ghen tuông gì đây?” “Vậy tại sao khi nghe tôi nói tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn đến em lại có vẻ không vui?” “Ai bảo thế?” Quân Dao cứng miệng, “Chỉ là tôi đang suy nghĩ thôi.” “Suy nghĩ gì?” “Suy nghĩ gì kệ tôi, anh quản được à?” Vừa nói Quân Dao vừa bưng bát cháo đến bên, múc một thìa, thổi phù phù rồi đưa đến trước mặt Cố Tư hơi trừng mắt ra hiệu cho anh mau ăn Cố Tư Bạch lắc đầu, nói.“Tôi chưa đánh răng”.Thật muốn đánh cho anh một trận trong lòng thôi, Quân Dao đâu dám nói ra, cô dìu anh vào nhà vệ sinh, còn phải đứng ngoài cửa trông chừng kéo anh bị ngã hay bị gì lúc sau, Cố Tư Bạch bước ra, khuôn mặt anh còn vài giọt nước nhỏ li ti đọng lại, giống như sương mai đọng trên cánh Dao thật muốn gõ đầu mình một cái, sao đột nhiên lại đi so sánh kì quặc như vậy chứ? Cô đỡ anh trở lại giường, sau đó bắt đầu đút cháo cho anh ăn, cũng quen với việc này rồi nên cô không có ý kiến đến thìa cháo thứ ba, đang đưa đến bên môi Cố Tư Bạch, cô đột nhiên rụt tay lại, làm người nào đó há miệng ra lại phải ngậm vào, dáng vẻ không Quân Dao đầu để tâm chuyện ấy, cô hỏi.“Anh không hề ra khỏi phòng, vậy làm sao báo Tiểu Hoa được, Tiểu Hoa cũng không tỏ vẻ bất ngờ hay SỢ sệt, chứng tỏ đã biết lâu rồi, đúng không?” Cố Tư Bạch hơi mỉm cười.“Thông minh lắm.” Quân Dao trọn tròn mắt, vậy là cô đoán đúng ư? “Tiểu Hoa đã biết anh giả bệnh từ trước?” Cố Tư Bạch gật đầu, anh nhìn cô chăm chú.“Tôi tỉnh rồi thì đâu muốn người khác nhìn thấy hết cơ thể mình nữa.” Mắt Quân Dao càng trừng lớn, anh đang nói cái gì vậy hả? Ba tháng qua, suốt ba tháng trời, ngày nào có cũng phải “nhìn” anh tay Quân Dao siết chặt, hận không thể cắn chết người đối diện.“Em thì khác, vì em là vợ tôi, trước sau gì cũng nhìn thấy cả thôi.” Cố Tư Bạch sợ lửa cháy chưa đủ lớn, tiếp tục thêm dầu.“Cái đồ đáng chết nhà anh, hôm nay tôi liều mạng với anh!!!”.
Giới thiệuQuân Dao không hiểu cô đã làm gì phi pháp để đến mức ngồi tù năm năm này, một thiên kim tiểu thư như cô bị đánh đập, hành hạ, bắt làm đủ việc nặng nhọc. Gia đình cô chưa từng một lời thăm rồi khi cô được thả thì nói rằng cô đắc tội hai gia tộc lớn, cha cô không thể giúp được gì, lại còn dì ghẻ và chị kế thêm mắm dặm muối kích sắp phải gả tới nhà họ Cố???Cái người mà cô từng đâm xe trúng sắp thành chồng cô???Chuyện gì thế này???
Truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa - Quân Dao - Cố Khang Dật. Quân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời đi. Vừa rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm sỡ. May mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ chạy. Đến bây giờ cô vẫn run bần bật. Quân Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố - một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả nước. Chưa hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”. Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm năm. Cô muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện gì. Cô chỉ nhớ tâm thần hoảng loạn lái xe trở về nhà, rồi “ầm” một tiếng, cô ngất đi, có phải cô đã đâm vào xe của thiếu gia nhà họ Cố?
Quân Dao ghì chặt tay người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn của cô siết thật chặt, từ từ ghé sát môi vào bên tai anh ta“Anh Cố, anh giả vờ như vậy thấy vui không?”Ánh nhìn âm trầm của người đàn ông lóe lên tia phấn khích, anh trở tay lại, giờ anh là người chủ động, khuôn mặt kề sát vào cô. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô“Em thử nói xem?”.
Quân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ bây giờ cô vẫn run bần Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố – một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”.Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện chỉ nhớ tâm thần hoảng loạn lái xe trở về nhà, rồi “ầm” một tiếng, cô ngất đi, có phải cô đã đâm vào xe của thiếu gia nhà họ Cố?Ba năm ở trong tù, cuộc sống của Quân Dao vô cùng khổ sở, bị đánh đập, ăn không đủ no mặc không đủ một thiên kim tiểu thư xinh đẹp, có học thức, giờ đây người cô gầy gò, yếu thời gian đó người nhà cô cũng không hề đến thăm lần có bố cô có gọi điện hỏi thăm một lần, ông nói rằng cố gắng cải tạo cho tốt để sớm được thả nay, Quân Dao đang bị sốt, cả người đau đớn, những chị cả trong tù biết cô là thiên kim nhà giàu thì luôn tìm cách bắt nạt, đánh đập, cô đang sốt cũng bị sai làm việc lúc này, quản giáo mở cửa nhà giam, dẫn Quân Dao ra. Quân Dao vậy mà được thậm chí không tin đây là sự của cô, Quân Khải đến đón cô về, còn sai người chuẩn bị quần áo cho cô tắm rửa sạch Khải giải thích rằng năm đó cô một lúc đắc tội với hai gia tộc giàu có, nên ông ta không cách nào giúp cô năm trôi qua, sóng yên biển lặng ông ta mới tìm cách cứu cô Dao vô cùng cảm động, nước mắt thấm ướt khuôn mặt, cô ôm lấy Quân Khải mà lúc này, một giọng nói chói tai vang lên.“Diễn cảnh cha con tình thâm thật là cảm chuẩn bị đi, ngày mai đưa dâu rồi đó.”Là mẹ kế của cô – Trương Như đó bà ta là tiểu tam phá hoại gia đình cô, khiến mẹ cô vì đau buồn mà qua đời từ sớm, bỏ lại mình cô bơ vơ sống trong gia đình sau Trương Như Ngọc là Quân Tú Anh, em gái cùng cha khác mẹ của Quân tay Quân Tú Anh xách mấy túi đồ các thương hiệu lớn, cô ta ngồi xuống sofa, vắt chéo chân.“Chị gái, chị mau chuẩn bị đi, mai nhà họ Cố qua đón dâu rồi.”Quân Dao ngơ ngác nhìn ba người bọn họ, không hiểu chuyện gì đang diễn Khải do dự một chút, rồi nói với Quân Dao rằng người nhà họ Cố xem bát tự, thầy nói rằng bát tự của Quân Tú Anh hợp với Cố đại thiếu gia nên họ muốn thành hôn xung Dao càng nghe càng không đại thiếu gia và Quân Tú Anh kết hôn thì cô cần chuẩn bị gì chứ?“Con thay Tú Anh đi đến đó, dù sao hai đứa cũng giống nhau bảy, tám phần, bọn họ sẽ không biết đâu.”Quân Dao sững sờ, thì ra là vậy, bọn họ cứu cô ra khỏi tù hóa ra là vì muốn cô trở thành vật thế thân cho Quân Tú Anh.“Cha, chẳng phải Cố đại thiếu gia nổi tiếng đẹp trai, tài giỏi, gia thế lại hiển hách, hà cớ gì phải cần con thay Tú Anh gả cho anh ta?”Quân Tú Anh nhìn ngắm móng tay màu hồng vừa mới làm, nói giọng khinh bỉ.“Đó là chuyện trước chị là người gây ra tai nạn khiến anh ta biến thành người thực vật rồi, chị nhanh quên thế!”Một tiếng sét nổ ầm trong đầu Quân năm đó cô đâm trúng chính là Cố đại thiếu gia? Cô khiến anh ta thành người thực vật ư?“Đúng vậy, vì con gây ra tai nạn nên mới khiến Cố đại thiếu gia trở thành người tàn phế như bây giờ, con cũng nên có trách nhiệm với việc vì ở trong tù chịu khổ chịu sở, bây giờ con qua đó chăm sóc anh ta, như vậy cũng coi như chuộc được một phần lỗi.” Quân Khải lên Dao thẫn thờ ngồi nhìn ba người bọn họ nói không phải không có lý, là cô gây ra những chuyện không nhờ có “chuyện tốt” này thì bây giờ cô vẫn đang phải ăn cơm tù, bị đánh đập, hành Dao suy nghĩ một lát, rồi cô ngẩng đầu, nói.“Cũng được, nhưng con muốn gả cho anh ta với thân phận của chính con, không phải kẻ thay thế của bất cứ ai.”Quân Tú Anh bật cười rũ rượi.“Chị mơ tưởng gì thế, là bát tự của tôi hợp với anh ta nên Cố gia mới chọn vì tôi không muốn sống cả đời với một tên què nên mới đến lượt tưởng chị là ai mà đòi ra điều kiện? Hay chị muốn lại bị tống vào tù, sống với lũ chuột bọ đó?”Quân Dao mím môi nhìn Quân Tú Anh, đứa em gái cùng mẹ khác cha này của cô từ nhỏ đã cậy thế ức hiếp cô, luôn lên mặt tranh giành mọi này chắc chắn vì cô ta không muốn lấy thiếu gia nhà họ Cố nên mới năn nỉ Quân Khải cứu cô ra khỏi tù, để đóng giả làm cô Dao cắn chặt răng, dù sao cô cũng không còn đường lui, đành gật đầu đồng ý, nói một chữ ngắn gọn.“Được.”“Như vậy với mày cũng đã là quá may mắn rồi.” Trương Như Ngọc bĩu môi, kéo Quân Tú Anh lên lầu thử đống đồ mới Khải nhìn Quân Dao, muốn nói gì đó lại thôi, rồi ông ta cũng bỏ lên lầu, để lại Quân Dao một mình ngồi giữa phòng trong căn nhà này, chỉ có ba người bọn họ là người thân, còn cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, là cái gai trong mắt mẹ con Trương Như Ngọc và Quân Tú thì chi bằng đến Cố gia làm thiếu phu nhân, là phúc hay là họa, còn chưa nói trước được!Quân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ bây giờ cô vẫn run bần Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố – một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”.Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện chỉ nhớ tâm thần hoảng loạn lái xe trở về nhà, rồi “ầm” một tiếng, cô ngất đi, có phải cô đã đâm vào xe của thiếu gia nhà họ Cố?Ba năm ở trong tù, cuộc sống của Quân Dao vô cùng khổ sở, bị đánh đập, ăn không đủ no mặc không đủ một thiên kim tiểu thư xinh đẹp, có học thức, giờ đây người cô gầy gò, yếu thời gian đó người nhà cô cũng không hề đến thăm lần có bố cô có gọi điện hỏi thăm một lần, ông nói rằng cố gắng cải tạo cho tốt để sớm được thả nay, Quân Dao đang bị sốt, cả người đau đớn, những chị cả trong tù biết cô là thiên kim nhà giàu thì luôn tìm cách bắt nạt, đánh đập, cô đang sốt cũng bị sai làm việc lúc này, quản giáo mở cửa nhà giam, dẫn Quân Dao Dao vậy mà được thậm chí không tin đây là sự của cô, Quân Khải đến đón cô về, còn sai người chuẩn bị quần áo cho cô tắm rửa sạch Khải giải thích rằng năm đó cô một lúc đắc tội với hai gia tộc giàu có, nên ông ta không cách nào giúp cô năm trôi qua, sóng yên biển lặng ông ta mới tìm cách cứu cô Dao vô cùng cảm động, nước mắt thấm ướt khuôn mặt, cô ôm lấy Quân Khải mà lúc này, một giọng nói chói tai vang lên.“Diễn cảnh cha con tình thâm thật là cảm chuẩn bị đi, ngày mai đưa dâu rồi đó.”Là mẹ kế của cô – Trương Như đó bà ta là tiểu tam phá hoại gia đình cô, khiến mẹ cô vì đau buồn mà qua đời từ sớm, bỏ lại mình cô bơ vơ sống trong gia đình sau Trương Như Ngọc là Quân Tú Anh, em gái cùng cha khác mẹ của Quân Dao. Trên tay Quân Tú Anh xách mấy túi đồ các thương hiệu lớn, cô ta ngồi xuống sofa, vắt chéo chân.“Chị gái, chị mau chuẩn bị đi, mai nhà họ Cố qua đón dâu rồi.”Quân Dao ngơ ngác nhìn ba người bọn họ, không hiểu chuyện gì đang diễn Khải do dự một chút, rồi nói với Quân Dao rằng người nhà họ Cố xem bát tự, thầy nói rằng bát tự của Quân Tú Anh hợp với Cố đại thiếu gia nên họ muốn thành hôn xung Dao càng nghe càng không đại thiếu gia và Quân Tú Anh kết hôn thì cô cần chuẩn bị gì chứ?“Con thay Tú Anh đi đến đó, dù sao hai đứa cũng giống nhau bảy, tám phần, bọn họ sẽ không biết đâu.”Quân Dao sững sờ, thì ra là vậy, bọn họ cứu cô ra khỏi tù hóa ra là vì muốn cô trở thành vật thế thân cho Quân Tú Anh.“Cha, chẳng phải Cố đại thiếu gia nổi tiếng đẹp trai, tài giỏi, gia thế lại hiển hách, hà cớ gì phải cần con thay Tú Anh gả cho anh ta?”Quân Tú Anh nhìn ngắm móng tay màu hồng vừa mới làm, nói giọng khinh bỉ.“Đó là chuyện trước chị là người gây ra tai nạn khiến anh ta biến thành người thực vật rồi, chị nhanh quên thế!”Một tiếng sét nổ ầm trong đầu Quân năm đó cô đâm trúng chính là Cố đại thiếu gia? Cô khiến anh ta thành người thực vật ư?“Đúng vậy, vì con gây ra tai nạn nên mới khiến Cố đại thiếu gia trở thành người tàn phế như bây giờ, con cũng nên có trách nhiệm với việc vì ở trong tù chịu khổ chịu sở, bây giờ con qua đó chăm sóc anh ta, như vậy cũng coi như chuộc được một phần lỗi.” Quân Khải lên Dao thẫn thờ ngồi nhìn ba người bọn họ nói không phải không có lý, là cô gây ra những chuyện không nhờ có “chuyện tốt” này thì bây giờ cô vẫn đang phải ăn cơm tù, bị đánh đập, hành Dao suy nghĩ một lát, rồi cô ngẩng đầu, nói.“Cũng được, nhưng con muốn gả cho anh ta với thân phận của chính con, không phải kẻ thay thế của bất cứ ai.”Quân Tú Anh bật cười rũ rượi.“Chị mơ tưởng gì thế, là bát tự của tôi hợp với anh ta nên Cố gia mới chọn vì tôi không muốn sống cả đời với một tên què nên mới đến lượt tưởng chị là ai mà đòi ra điều kiện? Hay chị muốn lại bị tống vào tù, sống với lũ chuột bọ đó?”Quân Dao mím môi nhìn Quân Tú Anh, đứa em gái cùng mẹ khác cha này của cô từ nhỏ đã cậy thế ức hiếp cô, luôn lên mặt tranh giành mọi này chắc chắn vì cô ta không muốn lấy thiếu gia nhà họ Cố nên mới năn nỉ Quân Khải cứu cô ra khỏi tù, để đóng giả làm cô Dao cắn chặt răng, dù sao cô cũng không còn đường lui, đành gật đầu đồng ý, nói một chữ ngắn gọn.“Được.”“Như vậy với mày cũng đã là quá may mắn rồi.” Trương Như Ngọc bĩu môi, kéo Quân Tú Anh lên lầu thử đống đồ mới Khải nhìn Quân Dao, muốn nói gì đó lại thôi, rồi ông ta cũng bỏ lên lầu, để lại Quân Dao một mình ngồi giữa phòng trong căn nhà này, chỉ có ba người bọn họ là người thân, còn cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, là cái gai trong mắt mẹ con Trương Như Ngọc và Quân Tú thì chi bằng đến Cố gia làm thiếu phu nhân, là phúc hay là họa, còn chưa nói trước được!.
cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao